17/2 Thứ Năm trong tuần thứ Sáu Mùa Quanh Năm (Gc 2:1-9; Tv 34:2-3,4-5,6-7; Mc 8:27-33)

Dang-Kito.jpg
pinimg.com

Chúa Giêsu đã làm rất nhiều phép lạ và
rao giảng nhiều điều mới mẻ so với các Rabbi Do thái. Dân chúng đã bắt đầu bàn
tán về con người và sứ mệnh của Ngài: người thì bảo là Gioan Tẩy giả đã sống lại,
kẻ thì cho là Êlia hay một Tiên tri nào đó. Riêng Chúa Giêsu vẫn tiếp tục giữ thinh
lặng về con người và sứ mệnh của Ngài: cứ sau mỗi phép lạ, Ngài thường bảo kẻ
được thi ân giữ kín tông tích của Ngài.

Nhưng đã đến lúc Chúa Giêsu muốn phá vỡ
sự thinh lặng ấy, Ngài đặt câu hỏi một cách rõ ràng với các môn đệ. Câu trả lời
của các ông vừa là phản ánh dư luận của đám đông, vừa là trắc nghiệm về chính
lòng tin của họ. Lời đáp của Phêrô quả là một lời tuyên xưng: “Ngài là Ðức
Kitô”, nghĩa là Ðấng Thiên Chúa sai đến để giải phóng dân tộc.

Dĩ nhiên, trong cái nhìn của Phêrô và
phù hợp với giấc mơ của ông, thì Ðức Kitô mà các ông mong đợi là Ðấng sẽ dùng
quyền năng của mình để đánh đuổi ngoại xâm và biến đất nước thành một vương quốc
cường thịnh. Chính vì thế, khi Chúa Giêsu loan báo về cuộc khổ nạn Ngài phải trải
qua, Phêrô đã can gián Ngài.

Tuyên xưng một Ðức Kitô Cứu Thế, nhưng
không chấp nhận con đường Thập giá của Ngài, Chúa Giêsu gọi đó là thái độ của
Satan. Ba cám dỗ của Satan đối với Chúa Giêsu đều qui về một mối là hãy khước từ
con đường Thập giá; vì thế, khi Phêrô vừa can gián Ngài từ bỏ ý định cứu rỗi bằng
con đường Thập giá, Chúa Giêsu đã gọi Phêrô là Satan.

Chúa Giêsu đã nói: “Ai muốn theo
Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập gía mỗi ngày mà theo Ta”. Cuộc sống hàng
ngày, nhất là trong những hoàn cảnh hiện tại, hơn bao giờ hết là một lời mời gọi
tham dự vào cuộc khổ nạn của Ngài. Chúa Giêsu không bảo chúng ta đi tìm Thập
giá, nếu không, đạo Kitô chỉ là một thứ tôn giáo bệnh hoạn, trong đó con người
tự đày ảy mình; nhưng Ngài bảo chúng ta vác lấy thập giá mình. Mỗi người một thập
giá, mỗi ngày một thập giá, Thiên Chúa không bao giờ đặt một thập giá nặng hơn
đôi vai chúng ta.

Câu trả lời của Phêrô về vị thế của Đức
Giêsu rất chuẩn mực, khác xa với những nhận định của người Do thái đương thời.
Thế nhưng làm sao Phêrô lại có được một cảm nhận sâu xa về vị thế của Đức Giêsu
nếu không bởi ân ban từ trời.

Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta
cũng thường dễ dàng nhận định về người khác theo nhãn quan tự nhiên, dựa vào những
khả năng, uy tín, địa vị, bằng cấp. Nhưng có lẽ nhiều khi nhận định của con người
lại rất khác xa với thực tại sâu thẳm của nhân vật ấy.

Phêrô đã mau mắn nhận định Chúa Giêsu là
Đấng Kitô theo ơn soi sáng của trời cao là một bài học đáng giá cho mỗi người
chúng ta. Thiên Chúa luôn mời gọi chúng ta hãy nhìn người khác bằng ánh mắt yêu
thương, nhân từ, cảm thông, tin tưởng như chính Ngài nhìn họ. Chỉ khi nào chúng
ta biết nhìn tha nhân bằng cái nhìn bao dung quảng đại ấy, chúng ta mới có thể
nhận ra họ là ai, và nhất là nhận ra Thiên Chúa đang ẩn mình trong tất cả những
người chúng ta gặp gỡ trên hành trình cuộc sống. Chúng ta hãy khẩn nài Thiên
Chúa ban cho chúng ta một cái nhìn như thế khi đứng trước một người anh em đồng
loại, dù họ có là ai đi nữa.

Đức Kitô mà Phêrô vừa tuyên xưng lại là
Đức Kitô không như mọi người khát vọng, và ngay cả chính Phêrô cũng lầm lẫn về
Ngài như thế. Thật vậy, sau lời tuyên xưng thật xác quyết: “Thầy là Đấng Kitô”,
Phêrô đã phải vô cùng ngạc nhiên và bắt đầu trách Ngài. Lời trách cứ của Phêrô
đã làm Chúa Giêsu phải nặng lời với ông : “Xa tan, lui lại đàng sau Thầy! Vì tư
tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”
(c.33).

Ở đây Chúa Giêsu đã phân định cho chúng
ta thấy rõ ranh giới giữa tư tưởng cao siêu của Thiên Chúa và tư tưởng thấp hèn
của con người đầy giới hạn. Chúng ta thường suy nghĩ, nhận định về con người
hay sự kiện theo nhãn quan rất tự nhiên, nên sai lầm là chuyện thường tình của
con người. Điều quan trọng là làm sao chúng ta đủ khiêm tốn để nhận ra những giới
hạn của bản thân để cậy nhờ vào ơn Chúa soi sáng trong mọi tình huống của cuộc
sống.

Người Do thái và cả thánh Phêrô chỉ biết
nhìn về Đấng Kitô sẽ là Vua bách chiến bách thắng giải thoát dân khỏi ách nô lệ
của ngoại bang, và lên ngôi thống trị đầy vinh quang danh dự. Họ luôn khát mong
một Đấng Kitô như thế. Nhưng tất cả chỉ là nghĩ suy của con người, không phải của
Thiên Chúa. Đấng Kitô của Thiên Chúa đích thực là Đấng phải kinh qua nhiều đau
khổ, tủi nhục, bị giết chết, rồi sẽ sống lại (x.c.31).

Phêrô đã không thể chấp nhận sự thật ấy,
nên đã bị Chúa khiển trách. Khi đứng trước cuộc khổ nạn của Chúa, ông vẫn còn
nghi ngờ, ái ngại, rồi chối Chúa những ba lần. Nhưng sau ánh nhìn yêu thương
tha thứ của Chúa, ông đã hối hận sâu sa suốt cuộc đời. Để rồi sau biến cố Ngũ
Tuần, Chúa Thánh Thần đã biến đổi ông hoàn toàn để từ đó, ông hăng say loan báo
về một Đấng Kitô đích thực của Thiên Chúa, và đã dùng chính cái chết của mình để
chứng minh tình yêu và niềm tin vào Đấng Kitô. Bài học của Phêrô thật cụ thể và
sống động cho mỗi chúng ta hôm nay trong môi trường đầy nhiễu nhương và phức tạp
này.

Để có được cái nhìn chân thực nhất về
Thiên Chúa và thánh ý Ngài, chúng ta cần có ơn Chúa Thánh Thần soi sáng hướng dẫn.
Nhưng chỉ trong sự thinh lặng sâu xa của nội tâm, chúng ta mới có thể nhận ra
tiếng nói của Ngài. Thế nên, chúng ta cần đẩy xa khỏi tấm lòng những ồn ào náo
động của đam mê, thú vui, hưởng thụ với bao toan tính của trần thế, để dễ dàng
nhận ra tiếng Ngài.

Đấng Kitô phải kinh qua đau khổ, sự chết
mới bước vào vinh quang. Cuộc sống hôm nay của mỗi người chúng ta cũng đầy dẫy
bao thương đau khổ sầu, với nhiều thử thách trăm bề. Tất cả đều là những cơ hội
để chúng ta bước theo lối đường thương đau của chính Ngài, Đấng đã đi trước và
luôn đồng hành với chúng ta. Ý thức giá trị cứu độ cao quý từ những đau khổ
trong cuộc sống, chúng ta sẽ dễ dàng đón nhận tất cả với niềm tin yêu phó thác
vào tình thương cứu độ của Đức Kitô. Chỉ trong niềm tin vào Thiên Chúa, vào thập
giá Đức Kitô, những đau khổ đời này mới được đóng ấn một ý nghĩa và giá trị cao
quý, là cửa ngõ đưa chúng ta vào vương quốc yêu thương Nước Trời, nơi Đức Kitô
thật sự là Vua muôn vua, Chúa các chúa.

Phêrô và các môn đệ chỉ hiểu được sứ mệnh
của Chúa Giêsu, khi Ngài từ trong cõi chết sống lại. Ðấng Kitô là một danh hiệu
gắn liền với Thập giá. Mang danh hiệu Kitô, tuyên xưng Chúa Kitô, cũng có nghĩa
là chấp nhận đi theo con đường của Ngài, Phêrô và các môn đệ đã sống đến tận
cùng lời tuyên xưng của mình; tất cả đều lặp lại cái chết khổ hình của Chúa
Kitô.

Xin cho những tâm hồn chưa nhận biết
Chúa là Vua đích thực của cuộc đời, được lắng nghe, hiểu biết và cảm nhận sâu
xa về tình thương cứu độ của Chúa, qua đời sống chứng tá đầy yêu thương và phục
vụ, biết can đảm vui tươi đón nhận mọi đau khổ thử thách Chúa gởi đến trong cuộc
đời chúng con.

Lm. Anmai, CSsR