|
Lời
Chúa:
Lc 1, 39-45
Hồi
ấy, bà Maria lên đường vội vã, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa.
Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà
Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được trần đầy Thánh Thần,
liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và
người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được phúc này là
Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi như vậy? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em
chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin
rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em”.
Suy
niệm:
Tục ngữ Việt Nam có câu: “Lời chào cao hơn mâm
cỗ.”
Câu này cho thấy lời chào còn quý hơn mâm cao cỗ
đầy.
Lời chào cho thấy sự niềm nở, lịch sự, hiếu
khách,
nhất là lời chào của người dưới đối với người
trên,
nhằm bày tỏ sự lễ phép, kính trọng.
Giống như miếng trầu, lời chào là đầu cho câu
chuyện.
Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu bằng lời chào của
Chị Maria.
Ngay sau khi được thiên sứ truyền tin,
Chị vội vã đến thăm nhà bà chị họ cao niên là
Êlisabét,
Thật ra thiên sứ chẳng bảo Chị đi thăm,
nhưng khi biết tin bà chị mang thai lần đầu khi
đã già,
Maria thấy mình được mời gọi đi phục vụ.
Con đường hơn 120 cây số thật là xa đối với một
thiếu nữ.
Nhưng Maria không đi một mình.
Chị tin mình đang mang thai nhi Giêsu, Con Thiên
Chúa.
Thánh Thần vẫn luôn ngự trên Chị (Lc 1,35)
và trên Chị, quyền năng của Đấng Tối Cao vẫn tỏa
bóng.
Điều đầu tiên Chị làm khi vào nhà là chào bà
Êlisabét.
Chính lời chào ấy đã làm khơi mào cho một chuỗi
tác động.
Thai nhi Gioan đã nhảy lên trong lòng bà
Êlisabét (Lc 1,41).
Lập tức Bà được đầy Thánh Thần (Lc 1,41),
như Gioan con bà cũng đầy Thánh Thần từ lòng mẹ
(Lc 1,17).
Sau lời chào của Maria, bầu khí tràn ngập Thánh
Thần.
Thánh Thần ở nơi hai bà mẹ và nơi hai người con.
Nhờ Thánh Thần soi sáng mà bà Êlisabét nhận ra
Maria.
Cô em được ơn trổi vượt hơn bà, hơn mọi phụ nữ
khác.
Đó là ơn mang thai Đấng Cứu thế, Đấng Mêsia.
Như thế thời đại thiên sai đã đến rồi.
Đây là tin mừng, là niềm vui lớn cho toàn dân
(Lc 2,10).
Bầu khí của bài Tin Mừng là bầu khí của niềm
vui.
Maria mệt mỏi vì đường xa nhưng lòng vui rộn rã.
Khi nhận ra Maria, bà Êlisabét đã kêu lên thật
to vì vui.
Bà không ngờ được Mẹ Đấng Mêsia đến thăm.
Trong nhà bà, giờ đây có Đấng Mêsia và Mẹ Ngài.
Cuộc hạnh ngộ này, bà chẳng bao giờ nghĩ đến:
“Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến với tôi thế
này?”
Đứa con trong bụng cũng nhảy lên chung vui (Lc
1,43).
Hai phụ nữ đặc biệt với những kinh nghiệm độc
đáo,
nay gặp nhau để chia sẻ cho nhau.
Gặp gỡ chân thành nào cũng làm cho nhau thêm
giàu có.
Cả hai phụ nữ đều không khép lại với ơn Chúa ban
cho mình,
nhưng nói ra và vui với ơn Chúa ban cho người
kia.
Sau khi được truyền tin, Maria tin lời Chúa nói
qua sứ thần,
nên đi thăm bà Êlisabét đang mang thai cách kỳ
diệu.
Khi gặp được bà chị với thai nhi nay đã lớn,
Maria thấy niềm tin của mình kiên vững hơn.
Maria tưởng chỉ riêng mình biết biến cố truyền
tin,
nào ngờ Êlisabét cũng biết Maria mang thai cách
mầu nhiệm.
Bà ngây ngất vì những mối phúc Chúa ban cho
Maria.
Phúc vì được chọn là Mẹ của Đấng Mêsia (Lc
1,42).
Phúc vì Maria dám tin lời Chúa phán sẽ được thực
hiện,
dám bước vào cuộc phiêu lưu với lòng tín thác
(Lc 1,45).
Mặt khác, Maria cũng đem đến cho bà Êlisabét nhiều
quà.
Đó là Thánh Thần và niềm vui, là lời chào và sự
phục vụ.
Món quà lớn là sự hiện diện của Đấng Mêsia.
Ngôi nhà của Êlisabét thành nơi trú ngụ cho Đấng
Cứu thế.
Đời người là một chuỗi những cuộc gặp gỡ.
Gặp gỡ là cho và nhận.
Chính khi cho, tôi thấy mình đang nhận.
Chính khi nhận, tôi thấy mình đang cho.
Làm sao để Thánh Thần và Giêsu có mặt nơi các
cuộc gặp gỡ?
Làm sao để cuộc gặp gỡ nào cũng trở nên thiêng
thánh?
Ước gì Hội Thánh biết cách gặp gỡ, chia sẻ,
và tôn trọng đặc sủng của nhau,
nhờ đó thật sự có tinh thần hiệp hành trong Hội
Thánh.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
xin dạy con biết lắng
nghe
những người ở rất gần
con, gia đình, bè bạn,
những người làm việc
chung với con.
Xin giúp con nhận ra
rằng
dù họ nói gì với con đi
nữa
thì họ cũng có ý xin con
chấp nhận trọn vẹn con người họ
và thực sự lắng nghe
họ.
Lạy Chúa,
xin dạy con biết lắng
nghe những người ở xa con,
tiếng thì thầm của người
thất vọng,
tiếng van xin của người
bị bỏ rơi,
tiếng kêu cứu của người
sầu muộn.
Lạy Chúa,
xin dạy con biết lắng
nghe chính con người của con.
Xin giúp con đừng sợ tin
vào tiếng Chúa mời gọi
trong nơi sâu thẳm nhất
của lòng con.
Lạy Chúa Thánh Thần,
xin dạy con biết lắng
nghe tiếng của Ngài
khi con phấn khởi hay
chán nản,
khi con xác tín hay nghi
ngờ,
khi con ồn ào hay lặng
lẽ.
Vâng lạy Chúa, xin dạy
con luôn biết lắng nghe. Amen.
Khuyết Danh
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J