|
Giáo Hội Công giáo có một lòng sùng kính
Mẹ Maria một cách đặc biệt. Mẹ đã được ca ngợi trong phụng vụ với nhiều tước hiệu
khác nhau. Một trong những tước hiệu tuyệt vời nhất, đó là tước hiệu Mẹ Thiên
Chúa. Tước hiệu này phát sinh từ niềm tin của Giáo Hội nơi Chúa Giêsu, người
con sinh ra từ cung lòng Mẹ, là Con Thiên Chúa làm người. Ngài là người nhưng đồng
thời cũng là Thiên Chúa.
Khi Mẹ Maria tới thăm người chị họ là bà
Elizabeth, ngay giờ phút đầu tiên mới gặp nhau, bà Elizabeth đã cất lời ca ngợi
Mẹ là Người có phúc nhất trong giới phụ nữ; Mẹ Maria đã hân hoan vui sướng ca
ngợi và cảm tạ Thiên Chúa vì Mẹ đã cảm nghiệm sâu sắc tình thương Thiên Chúa
dành cho Mẹ: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì
Thiên Chúa, Đấng Cứu độ tôi.”
Mẹ đã vui mừng hớn hở vì Mẹ cũng như mọi
người thời đó đang hết sức chờ mong “Đấng Cứu Thế”. Không vui sướng sao được
vì nay không những Đấng Cứu Thế đã đến,
mà còn đến ngay trong cung lòng của Mẹ. Mẹ tuyệt vời vui sướng, nhưng không phải
vì thế mà Mẹ tỏ ra vênh vang, lên mặt với mọi người, ngược lại với lòng khiêm
nhượng thẳm sâu, Mẹ nói mình không xứng đáng được ơn trọng đại này (ơn làm Mẹ Đấng
Cứu Thế) qua lời : “Phận Nữ tỳ hèn mọn Người đoái thương nhìn tới”. Người mẹ của
một vị vua trần thế, họ tỏ vẻ sang trọng và cung cách của họ tỏ ra quí phái biết
chừng nào thế nào. Mẹ Maria thì ngược lại, Mẹ suy nghĩ : ơn trọng đại này là
hoàn toàn do tình thương của Thiên Chúa ban cho Mẹ: “Đấng Toàn năng đã làm cho
tôi những sự trọng đại”.
Suốt cuộc đời Mẹ luôn là bài ca ngợi và
cảm tạ Thiên Chúa. Còn chúng ta, khi được ai khen ngợi một chút đã vênh vang và
coi đó là tài năng của mình. Chúng ta thường quên những gì chúng ta có được là
hoàn toàn do lòng thương yêu Thiên Chúa dành cho mình. Chúng ta cần học nơi Mẹ
lòng khiêm tốn thẳm sâu, nhất là những khi được người khác khen ngợi; để chúng
ta luôn khiêm tốn ca tụng Thiên Chúa vì những ơn huệ đó.
Mẹ Maria còn giới thiệu cho chúng ta
lòng thương xót Chúa dành cho mỗi người, nếu mỗi người trong chúng ta biết tỏ
lòng kính tôn Thiên Chúa : “Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai
kính sợ Người”. Chúng ta tỏ lòng kính tôn Thiên Chúa qua việc chúng ta tuân giữ
Lời Chúa và các giới răn cũng như các huấn lệnh Chúa truyền qua Giáo Hội.
Một tấm gương nữa chúng ta học được nơi
Mẹ là Mẹ luôn quan tâm đến nhu cầu của những người chung quanh, như việc Mẹ đến
thăm bà Elizabeth và còn ở lại giúp đỡ bà ba tháng nữa; Cũng như trong tiệc cưới
tại Cana, Mẹ đã can thiệp kịp thời khi chủ tiệc hết rượu, mà duy chỉ mình Mẹ nhận
ra, Mẹ nói với Chúa Giesu: “Họ hết rượu rồi”. Chúng ta cần học nơi Mẹ sự quan
tâm đến nhu cầu của những người sống chung quanh và sẵn sàng đưa tay giúp họ với
một tình yêu vô vị lợi. Xã hội ngày nay người ta chỉ phục vụ khi có lợi nhuận
hay chức quyền chứ khó tìm thấy người phục vụ một cách vô vị lợi. Đối với Thiên
Chúa thì không như thế :
Thiên Chúa thường thực hiện những điều
đi ngược với ý nghĩ của loài người: “Chúa giơ tay biểu dương quyền lực, diệt trừ
hạng kiêu căng, đề cao kẻ khiêm nhường”.
Đức Maria còn là một mẫu gương trong
sinh hoạt hàng ngày. Trong đời sống vật chất, gia đình Nagiaret vẫn được coi là
biểu tượng của những gia đình nghèo. Thế nhưng, trong đời sống tinh thần, tổ ấm
thánh gia vẫn được coi là biểu tượng của sự kính trên nhường dưới, đối nhân xử
thế, khéo léo nhẹ nhàng với tương quan lối xóm. Trong những sinh hoạt đời thường
đó, hẳn Mẹ Maria phải là một mẫu mực cho chồng cho con. Mẫu mực cho chồng vì Mẹ
đã cũng phải gạt đi tự ái, quên đi “sự kiện” mà thánh Giuse muốn âm thầm bỏ đi.
Mẫu mực cho con vì tình mẫu tử đã giúp mẹ vượt thắng những thử thách hằng ngày
để cộng tác, xây dựng và làm cho Nước Chúa mau trị đến ngay cả “trước lúc khi
sinh, trong khi sinh và thậm chí ngay cả sau khi sinh Ngôi Hai Thiên Chúa”. Vượt
lên trên những trắc trở đó, Mẹ đã trở nên mẫu mực của sự tin tưởng, phó thác, một
mực trung thành tuyệt đối với Thánh Ý Thiên Chúa.
Đức Maria là khuôn mẫu, đồng thời là mẹ
của chúng ta, trong lúc nguy khốn, chúng ta cần hướng về Ngài để van xin Ngài
trợ giúp. Ngài hằng ao ước cứu giúp chúng ta miễn là chúng ta biết kêu cầu
Ngài. Nếu muốn tìm một giải pháp cho năm mới thì không gì tốt hơn là chúng ta
hãy quyết định dành cho Đức Mẹ Maria một vai trò to tát hơn trong cuộc đời
chúng ta.
Mỗi người hãy cảm nghiệm tình yêu thương
Thiên Chúa đã, đang thực hiện trong cuộc đời mình và học nơi Đức Maria tâm tình
ca ngợi tạ ơn Chúa và luôn phó thác cuộc đời mình cho bàn tay Chúa quan phòng:
“Kẻ đói nghèo Chúa ban của đầy dư”. Khi đã cảm nghiệm được tình thương Chúa
dành cho mình, chúng ta hãy vui tươi, phấn khởi và luôn nhớ rằng chúng ta có Mẹ
là mẫu gương và là Người dẫn dắt cuộc đời chúng ta.
Thánh Luca nhắc đi nhắc lại mẫu gương của
Đức Maria: “Còn bà Maria thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy, và suy đi nghĩ
lại trong lòng.” Mẹ là người luôn lắng nghe Lời Chúa, suy niệm Lời Chúa và đem
ra thực hành. Trước khi Mẹ cưu mang Ngôi Lời trong dạ, thì Mẹ đã cưu mang Lời
Chúa trong tâm hồn rồi. Mẹ là mẫu gương tuyệt hảo cho chúng ta về việc lắng
nghe và sống Lời Chúa.
Nếu Đức Maria được vinh dự làm Mẹ Thiên
Chúa, thì mỗi người Kitô hữu cũng được chia sẻ sự vinh dự đó. Bởi vì, như Chúa
Giêsu nói: “Ai nghe Lời Chúa và đem ra thực hành là anh chị em Ta, và là Mẹ của
Ta.”
Giáo Hội là mẹ, nghĩa là Giáo Hội tiếp tục
sứ mạng của Đức Maria, người phải tiếp tục sinh Chúa Kitô cho người khác. Mỗi
người Kitô hữu là Giáo Hội. Chúng ta được mời gọi sinh Chúa Giêsu cho người
khác bằng sự hy sinh, lời cầu nguyện và đời sống chứng tá của chúng ta, đặc biệt
nhờ việc dạy giáo lý, huấn luyện đức tin cho con cái và giới trẻ.
Lm. Anmai,
CSsR