23.9 Thứ Sáu trong tuần thứ Hai Mươi-Năm Mùa Quanh Năm (Gv 3:1-11; Tv 144:1-2,3-4; Lc 9:18-22)

Lc_9_18-22.jpeg
📷 

Chúng ta biết rằng thánh sử Luca luôn luôn ghi lại chi tiết Chúa Giêsu cầu nguyện trong những giây phút quan trọng của cuộc đời Chúa. Chúa cầu nguyện khi lãnh nhận phép rửa của Gioan tiền hô để bắt đầu cuộc đời rao giảng Tin Mừng; Chúa cầu nguyện suốt đêm trước khi gọi riêng mười hai tông đồ; rồi Chúa cầu nguyện trước khi hỏi các môn đệ: “Các con nghĩ Thầy là ai?”; Chúa Giêsu cầu nguyện trước khi dạy các tông đồ kinh Lạy Cha; Chúa Giêsu cầu nguyện nơi vườn cây dầu trước khi bước vào cuộc thương khó và Chúa Giêsu cầu nguyện trên thập giá. Việc Chúa cầu nguyện cho những giây phút quan trọng của cuộc đời Chúa, mời gọi chúng ta tự vấn về đời sống thiêng liêng của mình: “tôi thường cầu nguyện lúc nào và trong những giây phút quan trọng của cuộc đời tôi có cầu nguyện hay không và cầu nguyện như thế nào?”

Biến cố Chúa Giêsu tra hỏi các môn đệ về thực thể Ngài là ai để cuối cùng đi đến lời tuyên xưng đức tin: “Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” là một biến cố quan trọng. Chúa Giêsu đã cầu nguyện trước khi bắt đầu tra hỏi các môn đệ: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” để theo Chúa trọn vẹn, không cần biết rõ cái chết của Chúa cho bằng có được mối tương quan thân tình mật thiết với Chúa. Chúa Giêsu không hỏi các môn đệ về giáo lý nhưng về chính mình, về chính thực thể Ngài là ai đối với họ. 

Và để trả lời được cho câu hỏi này thì cần phải trả lời hai điều: thứ nhất là biết Chúa và thứ hai là yêu mến Chúa. Ðây không phải là vấn đề biết Chúa một cách trí thức qua sách vở, nhưng là biết cảm nghiệm trực tiếp giữa người với người, giữa Chúa và đích thân mỗi người, biết Chúa như biết một người bạn; đây không phải là vấn đề giáo thuyết nhưng là vấn đề cụ thể con người, hoặc trực tiếp tiếp xúc với con người Chúa Giêsu Kitô, là Ðấng hằng luôn luôn hiện diện bên cạnh mỗi người chúng ta. Do đó, cần phải có đức tin và tình yêu thương thì ta mới có thể trả lời đúng cho câu hỏi Chúa Giêsu là ai đối với tôi? Một người không có đức tin hay ít đức tin, sống nguội lạnh thì quả thực là khó để trả lời cho câu hỏi của Chúa.

Chúa Giêsu hỏi các môn đệ rằng: “Những đám dân chúng bảo Thầy là ai?” Dư luận dân chúng Do Thái chưa nhận rõ Chúa Giêsu là Chúa.

Thật đau lòng về con người thời đại ngày nay, con số những người chưa nhận biết Chúa Giêsu dường như ngày càng gia tăng.

Thật đau lòng, bởi nhiều người trong chúng ta, dù đã được rửa tội, là con cái Chúa và Hội Thánh, đọc kinh cầu nguyện, đi lễ, nghe Lời Chúa,…thế nhưng, qua cách sống của chúng ta, thì Đức Kitô vẫn chỉ là một khái niệm mông lung và mờ nhạt.

Chúa hỏi lại các môn đệ : “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?”  Hôm nay Chúa cũng hỏi lại chúng ta câu hỏi đó : “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” 

Vì thế, việc nhận ra Đức Kitô vẫn còn là một thách đố đối với với con người thời nay, cách riêng từng người tín hữu Kitô.

Phêrô tuyên xưng đức tin “Thầy là Ðấng Kitô” được như thế là nhờ ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần mạc khải cho ông.

Chính nhờ lời tuyên xưng về căn tính của Thầy mình như Phêrô, đủ để làm chứng rằng : những ai đi theo Đức Kitô và làm môn đệ của Ngài, mới có thể xác tín được niềm tin của mình một cách chắc chắn, rõ nét; Bởi, niềm tin đó xuất phát từ nội tâm; bắt nguồn từ một cuộc gặp gỡ và khám phá ra Đức Kitô là Chúa và là Thầy; xuất phát từ lòng yêu mến Chúa cách chân thành, sâu xa và hoàn toàn mang tính thánh thiêng tuyệt vời.

Có niềm tin mạnh, chắc chắn Phêrô và kể cả các môn đệ khác mới sẵn sàng đi theo Đức Giêsu cho đến cùng, noi gương bắt chước đời sống của Thầy, sẵn sàng cùng chết với Thầy và cùng sống lại với Ngài trong vinh quang.

Tuyên xưng đức tin vào Chúa Kitô là điểm quan trọng nhất của tất cả các môn đệ.

Nếu chúng ta tin ai, thì chúng ta phải biết rõ về người đó, đi theo người đó, hết lòng yêu mến người đó. Chúng ta thần tượng người đó, bắt chước từng nét từng nét của thần tượng.

Nếu mỗi người tín hữu Kitô hôm nay khi đã tin vào Đức Kitô, hãy cố gắng bắt chước Ngài nhiều hơn.

Chúng ta biết về Chúa, học hỏi nhiều về Chúa, nhưng chưa đủ. Chúng ta còn cần phải đi theo Ngài, sống như Ngài, say mê Ngài, yêu mến Ngài , gắn bó với Ngài.

Thử hỏi chúng ta đã được giống như Chúa Giêsu nhiều hay ít, giống ở những điểm nào.

Sau lời tuyên xưng của Phêrô, Chúa Giêsu bổ nhiệm ông làm người lãnh đạo Hội Thánh và là người gìn giữ chìa khóa Nước Trời.

Nhưng chỉ ngay sau đó, ông đã can ngăn Chúa đừng đi Giêrusalem chịu chết. Phêrô đã tuyên xưng đức tin vào Chúa, nhưng ông còn nhiều yếu đuối, nhiều thiếu sót trầm trọng.

Trên hành trình đức tin của chúng ta, còn nhiều chông gai, khiến chúng ta ngã gục, tội lỗi, sa ngã…chính những lúc sa ngã, Chúa vẫn mời gọi chúng ta “Hãy theo Thầy”.

Chúng ta đi theo Chúa không phải bởi sức mạnh của chúng ta, nhưng nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần, và hãy sống cuộc sống của một người môn đệ.

Phêrô tuyên xưng đức tin vào Chúa Giêsu: “Thầy là Đấng Kitô”. Mỗi người chúng ta cũng cần phải tuyên xưng Chúa Giêsu là Chúa và sống như Ngài.

Lm. Anmai, CSsR