8.1.2022 Thứ Bảy sau Lễ Hiển Linh (1 Ga 4:7-10; Tv 72:1-2,3-4,7-8; Mc 6:34-44)

Mc6_34-44.jpeg

Thiên Chúa là Tình Yêu, là Đấng ‘chạnh
lòng thương xót’. Ngài là vị Mục tử nuôi chiên bằng suối nước trong và cỏ đồng
xanh mỡ màng. Hình ảnh vị Thiên Chúa ấy được thể hiện rõ nét nơi Đức Giê-su
trong trình thuật tin mừng hôm nay – Người “thấy một đám người rất đông thì chạnh
lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt.” (c. 34)

Đám đông đi theo Chúa Giêsu vì họ khát
khao và say mê nghe Lời chân lý. Họ đi theo Người quên mọi khổ cực đường xa nhọc
nhằn, quên cả trang bị những điều cơ bản cần thiết là lương thực cho bản thân.
Tuy nhiên lòng nhiệt thành, sự say mê Lời của họ đã được đáp lại cân xứng quá
lòng ước mong. Đức Giê-su không những dùng Lời để nuôi dưỡng tinh thần của họ,
mà Ngài còn dùng lương thực để nuôi dưỡng thể xác đang đói khát của họ.

Tin Mừng thuật lại một hình ảnh đẹp của
chính nhà giảng thuyết lẫn thính giả:

Nếu Chúa Giêsu chạnh lòng thương và dạy
dỗ họ nhiều điều, thì một đám đông say mê nghe lời giảng của Chúa Giêsu đến
quên cả ăn.

Nếu Chúa Giêsu chạnh lòng thương khi thấy
đám đông “như bầy chiên không người chăn dắt”, thì đám đông vui mừng vì gặp được
chủ chiên của họ cách đích thực, không phải trên lý thuyết!

Thật vậy, thấy đám đông dân chúng, phản ứng
đầu tiên của Ngài chính là chạnh lòng thương!

Vì chạnh lòng thương, Chúa Giêsu đã trao
ban lương thực cả phần hồn lẫn phần xác cho dân chúng.

Thế giới ngày nay là một thế giới đáng
thương! Một thế giới đói khát Lời chân lý – Lời sự thật và tình thương nuôi dưỡng
tâm hồn. Thế nhưng, sự tự mãn, bon chen, dành dựt ắp đầy trong lòng đã khiến
tinh thần con người bị ‘thương thực’ không còn khả năng tiếp nhận Lời.

Lời Chúa vẫn có đó, vẫn còn đó, nhưng lại
‘rơi thõm’, mơ hồ trong một thế giới đầy những tiếng ồn ào của ‘động cơ’ vật chất,
phô diễn đầy những bích chương quảng cáo hưởng thụ. Có người nói với tôi “lầm”
khi tôi nói với họ về cách sống theo Lời Chúa, vì chẳng ai lại ‘dại gì’ sống
như thế. Tôi trả lời họ “chân lý không thể lầm”, chỉ có “con người ta sống sai
lầm” mà thôi. Vì vậy, những người dám tiếp nhận Lời chân lý, dám tin vào Lời là
những người dám “đi vào một cuộc phiêu lưu”, can đảm chấp nhận lội ngược dòng,
dám chịu những thua thiệt mất mát, dám đón nhận những hy sinh và thậm chí bách
hại có thể xảy ra. Tuy nhiên, như những người say mê theo Chúa Giêsu để nghe lời
Người, họ sẽ được thỏa mãn dư dật gấp trăm về ân sủng của Thiên Chúa luôn mở rộng
để ban phát cho những kẻ tìm kiếm Người. Bởi vì họ sẽ được Chúa chăm nuôi cả
tinh thần lẫn thể chất.

Phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi 5000
người (chưa tính đàn bà và con trẻ) sau khi đã “dạy dỗ họ nhiều điều” của Chúa
Giêsu tiên trưng cho phép lạ Bí tích Thánh Thể Ngài thiết lập sau này. Ngày
nay, Thiên Chúa – Chúa Giêsu Kitô vẫn tiếp tục chăm nuôi chúng ta cách đặc biệt
trong bàn tiệc Thánh lễ. Nơi Thánh lễ Người ban phát cho chúng ta Lời của Người
như kim chỉ nam cho cuộc sống, đồng thời Người thiết đãi chúng ta chính Thánh
Thể của Người làm sức mạnh nuôi dưỡng bồi bổ tâm linh và là lương thực cho cuộc
sống đời đời. Khi tham dự Thánh lễ với tấm lòng thanh, khát khao tìm kiếm Lời
Chúa và Thánh Thể của Người, Chúa Giêsu sẽ ban cho ta thỏa mãn dư đầy để chúng
ta tiếp tục nối dài hiến lễ của Người bằng cuộc sống của chính mình trong sứ vụ
cứu độ con người.

Ân sủng và quyền năng Thiên Chúa vẫn dư
dật. Tuy nhiên, Ngài vẫn muốn sự cộng tác của con người, một sự cộng tác dù nhỏ
nhoi cũng đủ để cho Ngài thực hiện những điều kỳ diệu. Chỉ với năm chiếc bánh
và hai con cá của một em bé sẵn sàng cho đi không giữ lại cho riêng mình cộng với
sự thiện chí tìm kiếm của các môn đệ, Chúa Giêsu đã nuôi đủ hơn ‘mười ngàn’
nhân khẩu một cách mĩ mãn dư dật.

Vì thế, như giếng nước được khơi nguồn,
càng kín múc nước ra càng trong mãi, Chúa muốn mỗi người chúng ta biết cộng tác
với Người trong sự thiện chí biết quan tâm, chia sẻ và cho đi bằng hết khả năng
của mình có – dù khả năng đó thật nhỏ nhoi và hạn hẹp – Chúa sẽ thực hiện những
việc lạ lùng và lớn lao. Đời sống là quà tặng và ân sủng của Thiên Chúa, đặc biệt
nơi bàn tiệc Lời Chúa và Thánh Thể, chúng ta đã được lãnh nhận cách nhưng không
thì chúng ta cũng phải biết cho đi cách nhưng không. Có thế, phép lạ ‘hóa bánh’
của Chúa Giêsu mới mãi được nhân rộng nhờ thiện chí chuyển trao Lời và chia sẻ
‘bánh’ của chúng ta cho thế giới còn nhiều ‘đói khát’ này.

Qua phép lạ hoá bánh ra nhiều, Chúa
Giêsu trước khi tỏ hiện quyền năng mình là Con Thiên Chúa, Ngài đã chứng tỏ
mình là một con người hoàn hảo với một nhân cách sung mãn. Thật vậy, ai cũng có
thể nhìn thấy đám đông nhưng mấy ai nhận thấy nỗi khốn cùng của họ? Hoặc giả
cũng có người nhận thấy nhưng lại đành lòng ngoảnh mặt làm ngơ. Chúa Giêsu đã
nhận thấy, và chạnh lòng thương; và còn hơn thế, Ngài mời gọi các môn đệ đồng cảm
và cộng tác với Ngài để cất đi nỗi khốn cùng của đoàn dân “bơ vơ như chiên
không người chăn dắt” đó.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết
cảm thông, liên đới và trách nhiệm với anh chị em mình. Hãy biết chạnh lòng
thương như Thiên Chúa đã thương yêu ta.

Lm. Anmai, CSsR