Thánh
Giêrônimô là người rất thẳng thắn khi cần phải ra nói sự thật. Ngài không sợ bất
cứ ai nghĩ gì về mình, vì vậy mà những lời lẽ của ngài thường đem lại sự tức giận
cho các tu sĩ khác.
Chúng
ta có thể thấy rõ điều này trong một lá thư ngài viết cho cha Nepoziano, là người
đã từ bỏ việc phục vụ cho quân đội để dâng mình cho ơn gọi làm linh mục. Thánh
Giêrônimô đã viết rất nhiều về các bổn phận của một linh mục, và lá thứ ấy chứa
đựng những lời lẽ cứng rắn dành cho những ai tìm kiếm tiền tài và danh vọng.
“Dưới
ngọn cờ của Chúa Kitô, đừng tìm kiếm lợi lộc thế gian, vì e rằng có thật nhiều
của cải lúc trở thành giáo sĩ, bạn sẽ không nghe lời người ta nói.”
Thánh
Giêrônimô có một lòng yêu mến đối với người nghèo. Ngài tin rằng một linh mục
phải sống khiêm nhường và không tìm kiếm sự giàu sang:
“Thật
vinh dự cho một giám mục khi biết chăm lo cho nhu cầu của người nghèo, nhưng thật
đáng xấu hổ cho tất cả các linh mục khi tích góp của cải cho riêng mình”.
Khi nói
đến việc nhận các khoản đóng góp lớn cho các nhu cầu cá nhân, Thánh Giêrônimô
đã thúc giục các linh mục từ chối chúng:
“Chúng
ta đừng bao giờ tìm kiếm những tặng phẩm và hiếm khi mới nhận khi có ai đó hiến
tặng chúng ta, bởi vì cho thì có phúc hơn là nhận… Nên tránh những thứ phô
trương và cẩu thả, bởi vì một cái có hương vị của phù hoa, cái kia phảng phất
lòng kiêu ngạo. Đi đây đi đó mà không có tấm khăn choàng cổ cũng không sao: điều
đáng khen đó là không có tiền để mua nó. Thật xấu hổ và ngu ngốc khi khoe
khoang rằng mình không có khăn ăn cũng không có khăn tay nhưng mà vẫn mang một
túi đầy tiền.”
Hơn bao
giờ hết, thánh Giêrônimô đã cố gắng nói trong thư của mình rằng, là một linh mục
phải thực hành điều mình rao giảng, bằng cách sống như một người nghèo giữa người
nghèo, và phục vụ họ chứ đừng tìm kiếm danh vọng trần gian.
bài viết: G. Võ Tá Hoàng chuyển ngữ