Đem trọn cuộc đời, gánh chịu nhiều thử thách, chấp nhận nhiều chướng ngại, đón nhận nhiều đau khổ, kể cả cái chết như các thánh tử đạo, giữ trọn niềm tin vào Thiên Chúa.

Đó là một sự đánh cược lớn nhất trong cuộc đời người tín hữu. Đôi
khi, người tín hữu cũng băn khoăn, liệu sự đánh cược này, mình có thể đánh mất
hết chăng? Chẳng được gì mà suốt đời phải chịu đau khổ.


Chúng ta biết đến “sự đánh cuộc của Pascal” (Pascal’s
Wager).


Tính tất yếu của sự đánh cuộc hệ tại ở chỗ, con người không thể
chứng minh được “Thiên Chúa hiện hữu hay không hiện hữu”. Chọn lựa
thế nào cho vấn đề “Tin hay không Tin”?


Có 4 khả năng xảy đến:


Tin và Thiên Chúa hiện hữu: Tin là một sự
chấp nhận vượt khả năng lý trí, nhưng hoàn toàn tín thác vào Thiên Chúa. Nếu
thật sự Thiên Chúa hiện hữu, thì phúc lộc của con người là vô hạn. Thánh Phaolô
cũng đem cả cuộc đời mình ra để cá cược về điều này: “Vì Người, tôi
đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Kitô”
 (Pl 3,8).
Hiệu quả có thể thấy ngay ở đời này, khi con người chúng ta sống theo những lời
mời gọi của Thiên Chúa, chúng ta được lãnh nhận sự bình an và niềm vui trong
mọi hoàn cảnh.


Tin và Thiên Chúa không hiện hữu: Chúng ta
bị lừa dối, một sự lừa dối lớn nhất trong cuộc đời chúng ta, dù sao tổn thất
này cũng chỉ trong giới hạn phận người của chúng ta, chúng ta không thể chịu
tổn thất vô hạn. Thánh Phaolô đặt cược: “Nếu kẻ chết không sống lại,
thì Đức Kitô đã không trỗi dậy. Mà nếu Đức Kitô đã không trỗi dậy, thì lời rao
giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng. Thế
ra chúng tôi là những chứng nhân giả của Thiên Chúa, bởi vì đã chống lại Thiên
Chúa mà làm chứng rằng Người đã cho Đức Kitô trỗi dậy, trong khi thực sự Người
đã không cho Đức Kitô trỗi dậy, nếu quả thật kẻ chết không trỗi dậy. Vì nếu kẻ
chết không trỗi dậy, thì Đức Kitô cũng đã không trỗi dậy. Mà nếu Đức Kitô đã
không trỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống
trong tội lỗi của anh em. Hơn nữa, cả những người đã an nghỉ trong Đức Kitô
cũng bị tiêu vong. Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà
thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người”
 (1 Cr
15,13-19). Niềm tin người Kitô giáo chúng ta xuất phát từ sự kiện Chúa Giêsu đã
chết và đã sống lại.


Không tin và Thiên Chúa hiện hữu: Sự kiện
này nếu xảy ra nơi chúng ta thì mất mát rất lớn, mất cả sự sống đời đời vì
không tin vào Con Thiên Chúa. Không tin vào Thiên Chúa, người ta chỉ tin vào
những thực tại của trần thế này, và thực tại trần thế này đang cho chúng ta
thấy tính bấp bênh của nó. Khủng hoảng tài chính năm 2008 làm mất đi một lượng
tiền lớn trong các đầu tư, vài nhà tỷ phú phá sản và có người đã tự tử như ông
Adolf Merckle, tỷ phú người Đức, lao mình vào xe lửa. Vật chất, của cải, địa
vị, danh vọng ở đời này, ai cũng biết, tất cả sẽ qua đi. Nếu không tin vào
Thiên Chúa hiện hữu, thì không có giá trị gì bền vững, con người sẽ chết trong
cái nhà tù trần gian của mình và thấy đời vô nghĩa.


Không tin và Thiên Chúa không hiện hữu: Thiên Chúa không có thật và chúng ta cũng không tin. Khả năng
này có thể xảy ra đi chăng nữa cuộc đời này không có lý do gì để xây dựng sự
thiện, kết quả của trần thế này đang là một hoả ngục. Không tin và không có
Thiên Chúa, không thể là điều xảy ra.


Chọn lựa Thiên Chúa là thái độ khôn ngoan khi đặt cược cuộc đời
mình vào đó. Bởi vì, chắc chắn một điều Thiên Chúa hiện hữu. Ngay trong cuộc
sống hiện tại này, người đặt cược trọn niềm tin vào Thiên Chúa đã thấy những
hiệu quả của ân sủng, theo Thánh Phaolô: “Hoa trái của Thần Khí là: bác
ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết
độ”
 (Gl 5,22).


Nhưng chúng ta cũng có thể hỏi: “Tại sao, tôi cũng đặt
cược cả cuộc đời tôi vào niềm tin nơi Thiên Chúa, nhưng sao vẫn đau khổ, vẫn
không thấy bình an?”
 Có lẽ, chúng ta cần nhìn lại chính mình, đôi khi
giống như người đặt cược vào những ván bài, đặt hết tất cả vào một ván, trong khi
đang chờ đợi kết quả, thấy không vững tin lắm, rút ra một ít hay có khi rút gần
hết vốn, chỉ để lại một ít để giữ chân. Cuối cùng, nhiều đau khổ, hối hận, hay
vui mừng chẳng trọn vẹn khi kết quả được rõ ràng. Đời người Kitô hữu, đôi khi
cũng giống như người đánh cược trong ván bài ấy, đôi khi bỏ trốn Thiên Chúa,
lỗi phạm những giới răn, hoặc rút về một ít cho ích kỷ, hưởng thụ… Kết quả thấy
đau khổ, bất an, nóng giận, gian dối, bất hoà…


Đặt cược niềm tin, là một cách sống can đảm như Thánh Phaolô mời gọi: “Tôi
sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi. Hiện nay tôi
sống kiếp phàm nhân trong niềm tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và
hiến mạng vì tôi. Tôi không làm cho ân huệ của Thiên Chúa ra vô hiệu”
 (Gl
2,20). Chắc chắn, chúng ta sẽ sống dồi dào và phong phú trong Chúa Kitô.


Lm. Giuse Hoàng Kim Toan