Chiều thứ Ba, 15/12/2020, cố linh mục JB. Etcharren, Nguyên Bề Trên Tổng Quyền Hội Thừa sai Hải ngoại Paris, đã đến Đại chủng viện Huế, chia sẻ cho quý Chủng sinh về kinh nghiệm của hơn 60 năm mục vụ loan báo Tin Mừng trên đất Việt của chính bản thân ngài.

Sau đây là nguyên văn những kinh nghiệm do chính
ngài viết (bằng Việt ngữ) và gửi Cha Giám Đốc ĐCV Huế để trao lại
cho quý Chủng sinh mà ngài rất thương mến. (*)

_____

bai-huan-duc-chung-sinh-cua-cha-jb-etcharren-hai-dieu-nuoi-tiec.jpg

Điều nuối tiếc thứ nhất
là tôi đã quá đầu tư vào công việc mà không thật sự ý thức rằng tôi đang thực
hiện một sứ mệnh do Chúa ủy thác thông qua Giáo Hội. Nói một cách cụ thể, điều
đó có nghĩa là: làm việc thì nhiều, và cầu nguyện kết hợp với Chúa thì ít. Nó có
thể nguy hiểm bởi vì, sự thỏa mãn cá nhân có thể lấn lướt lòng bác ái thật sự.
Mọi công việc bác ái, theo lời Chúa dạy, phải được thực hiện sau một lúc lắng
đọng tâm hồn và cầu xin ân sủng của Chúa. Khi đọc Tin Mừng, chúng ta thấy Chúa
Giêsu, khi gặp ai, khi vào nhà ai, khi giúp người nghèo, Ngài luôn ý thức làm
theo ý Cha,  để tình yêu Chúa Cha được nhận biết, để mọi người hiểu được ý
nghĩa của việc được chữa lành, chữa lành thân xác và chữa lành tâm hồn, để giúp
chúng ta sống đức tin và đức cậy, để dạy chúng ta biết tha thứ, biết sống cùng
nhau, tóm lại là để Nước Chúa trị đến.

Đức Kitô không bao giờ
quên tạ ơn Chúa Cha vì lòng tin mà Ngài thấy nơi những người Ngài chữa lành,
nhất là những người bé nhỏ, khiêm tốn nhất. Ngài cảm động về lòng tin nầy và tuyên
bố rằng Nước Chúa đã đến gần. Chúng ta cần phải học tất cả nơi Chúa Giêsu.

Chúng ta cũng không nên
quên rằng chúng ta đã lãnh nhận sứ mệnh từ Giáo Hội và trong Giáo Hội. Chúng ta
không được độc quyền về trách nhiệm mục vụ, chúng ta phải chú ý đến những người
cộng tác với mình, các linh mục, tu sĩ nam nữ, giáo dân và phối hợp công việc
với họ, hỏi ý kiến họ, nhận biết rằng người khác có thể đáp ứng lại một 
nhu cầu cụ thể nào đó tốt hơn mình, vui mừng vì tài năng của họ, vì thành công
của họ và biết cách chúc mừng và khuyến khích họ.

Có một điều nuối tiếc
khác mà tôi thường chia sẻ khi đã nghỉ hưu. Nó cũng có liên quan đến điều nuối
tiếc trên. Đó là tôi quá chú trọng đến việc làm của mình nên không nhận ra hết
và chiêm ngưỡng đủ công trình của Chúa qua từng người. Tôi nghĩ rằng việc linh
mục chiêm ngưỡng công trình của Chúa là rất quan trọng, không chỉ chiêm ngưỡng
qua thiên nhiên nhưng qua những con người, dù họ có đạo hay không. Có những đức
tính tuyệt vời nơi các cá nhân, trong các gia đình và trong đời sống cộng đoàn,
các giá trị về tình yêu trung thành, về sự bình an tỏa sáng và đôi khi về sự
can đảm anh hùng.

Các đức tính nầy là
những giá trị linh thiêng như các ngôi sao trên bầu trời, có thể chỉ đường dẫn
lối về với Chúa Kitô. Đó là những con đường truyền giáo có thể tạo cơ hội cho
linh mục đối thoại và dẫn vào Lời Chúa. Chính nhờ tôn trọng công trình của
Chúa, chúng ta mới có thể nói về Thiên Chúa.
 
                     
      

Jean-Baptiste Etcharren

(*) Bài chia sẻ “Hai điều hối tiếc” này do chính tay Cha J.B.
Etcharren viết và gởi cho Cha Giám Đốc ĐCV Huế, thời điểm ngài đến Chủng viện
để chia sẻ kinh nghiệm truyền giáo cho các Chủng sinh.